Thứ Bảy, 12 tháng 9, 2015

Thơ Trần Quốc Thực



(Trần Quốc Thực 1946 - 2007)

"Bây giờ, chả ai còn làm thơ như Thực nữa, vì vậy, với tôi, Thực là một thứ đặc sản, đặc sản cua, ốc và hoa cúc quỳ! Hoa cúc của tuổi thanh xuân và một thời chiến trận... Những câu thơ thật dịu dàng và một nỗi buồn cũng thật dịu dàng thấm vào ta sâu thẳm"

(Trịnh Thanh Sơn)




Không đề


(Sông Đáy - Ảnh sưu tầm)
Đi một trưa hè, con thương mẹ
Chợ Bầu, sông Đáy nắng nôi
Phấn trắng mẹ phơi sườn sông vắng
Tóc trắng mẹ phơi dưới trời



Mẹ ơi áo mẹ mười năm nắng
Tóc mẹ phơ phơ dáng lặng thầm
Mẹ ơi tay mẹ mười năm trắng
Chân mẹ mười năm mưa nắng ngâm

Đi một trưa hè. Đi suốt trưa
Vóc người đổ sáng những năm xưa
Trưa nay sông Đáy mơ hay thức
Sóng vật mình lên trông xanh chưa?...


Hoa cúc quỳ

Cái thuở dọc suối với hoa cúc quỳ
thứ hoa vạm vỡ vàng tươi mà ta thì mảnh khảnh
                             mang ba lô con cóc như cây lau xanh 
                      gió áo phồng xanh
thuở ấy nắng cũng tươi mà mưa cũng tươi không gì sánh được
em khi ấy chưa lạc vào được mắt ta như ngôi sao xanh đêm nào cũng về thắp biếc
bây giờ thì mọi sự đã khác nhiều rồi
                      chưa ai nói ta là ông cụ non
                                        song cũng nhắc khéo không còn trẻ nữa
cúc quỳ dọc suối hôm xưa ơi
em còn nhớ ta và ngôi sao trên trời


nhớ suối ta dọc ngang châu thổ
nhớ cúc quỳ ta rẽ về Ngọc Hà
từ đây cúc quỳ được gánh vào Cửa Bắc
sóng sánh cúc quỳ sóng sánh vò rượu cúc…
                                          9.12.1999


                            Ngày tình yêu

(Ảnh sưu tầm)
Ngày tình yêu hứa sang
em đang còn đâu đó
anh ngóng thầm gọi thầm

ngày tình yêu chớm ngõ
cây lộc vừng sắp hoa
anh ngồi trong lá suộm

ngày tình yêu đến rồi
anh gọi êm đềm ơi
êm đềm im bằn bặt.

                                                                                                                                        15.2.2001


Hoa cúc áo

Tạm biệt em hoa cúc áo
ám ảnh của nguồn sông xanh biền biệt
của giàn hoa chút chit vàng
em đừng sáng lên nhiều thế
cái vầng sáng thường dẫn anh tìm về em sau bao nhiêu xa
em duy nhất không đổi thay gì cả
anh lập cập tìm về em trong ráng chiều tà

anh tìm về em, thèm được gối đầu lên chân em
không có ưu phiền ở những cánh hoa bé xíu
không có vụ lợi ở sắc hoa vàng dịu
em cứ vươn cao trùm xanh trùm sáng trùm xa
những dấu chân kéo thuyền ngược sông tháng sáu
những dấu hoa vang giọng hát trầm xa
những hoa cúc áo
ngân dài ta


ngân xa ngân xa sóng xô lớp lớp
giọng hát kéo con thuyền nặng đầy
ngân xa ngân xa sóng xô lớp lớp
và lưng và vai và ngực trẻ trai

ngân xa ngân xa sóng hoa cúc áo
em bay xa em qua ta em trong tim ta
ngân xa ngân xa sắc hoa in dấu
lòng ta chớp sáng một trời xa.


Sông lành

(Ảnh sưu tầm) 









Đoàn tàu đêm qua sông xình xịch vào dài
Giở mình về phía sông nghe sóng vỗ nhẹ
Hồi nào rất xa mẹ thường ra sông tắm đêm

Ngày ấy mẹ trẻ hơn nỗi ta nhớ bây giờ
Ngày ấy ta nằm bên mẹ như nằm bên sông lành
Ngày ấy tóc ta còn tơ

Mẹ tắm cho ta bao nhiêu lần mà ta chỉ được hai lần tắm mẹ
Một lần đưa mẹ về với lúa
Lần sau rước mẹ sang nhà mới
  
Nỗi nhớ này niềm sông này duy nhất trong một đời người.

                                                           Tam Đảo, 4.5.2002

Tháp cúc

(Ảnh sưu tầm)

ngày đang duỗi thăm
lối hai tháp cúc
nhấp nhô cánh buồm
con sông phía trước

tháp cúc quệt quạc
ánh vàng lên mây
miền sông lối cát
miền trời heo may

miền nào nữa cúc
vàng hoe bóng người

những tháp cúc nở
em vừa đi qua
bạn ngồi bạn nhẩm
bông gần bông xa

mình ngồi mình mớ
em người đâu ta…


Tiễn

Bạn đi nhé thôi không tiễn nữa
Một tay nâng chén dâng ngang mày
Bạn đi nhé, thôi, không giấu nữa
Một tay còn bận giấu khăn tay

Ngày mai bạn đã phương xa lắc
Ngẫm nhau, nắng se sẽ ngả màu
Ngày mai tôi đã khung trời khác
Muốn nhắn gì sang không dễ đâu

Tiễn nhau một bận qua bậu cửa
Tiễn nhau lần nữa trong chiêm bao
Xa ngoắt ngõ xanh bạn biến khuất
Tôi đã gói khăn ở kiếp nào.
                                       
(Ảnh sưu tầm)


1988
                    

Không có nhận xét nào :