Thứ Tư, 25 tháng 5, 2016

TIỄN BIỆT NHÀ THƠ TRẺ HOA NIP

Hoa Nip


Nhà thơ Hoa Nip
(1985 - 2016)

Nhà thơ quê gốc Hà Tĩnh, sống và làm việc tại Thành phố Vũng Tàu. Tên khai sinh là Trần Quang Minh Giảng. Bút danh: Hoa Nip. Anh từ biệt gia đình và bạn bè vào 1h20 phút sáng nay, 25/ 5/ 2016, do tai nạn giao thông. Một nhà thơ trẻ với những tìm tòi khám phá mới đã vĩnh viễn ra đi ở tuổi 31, bỏ lại ước mơ và rất nhiều dự định còn dở dang.
Trong số những nhà văn, nhà thơ trẻ tuổi như Trịnh Sơn, Văn Thành Lê, Đoàn Trọng Hải... thì Hoa Nip là một nhà thơ sống khép kín và nhiều trầm lặng hơn cả. Tầm vóc nhỏ nhắn, ân cần nhưng rụt rè. Ở Hoa Nip luôn luôn tỏa ra sự thân thiện, dễ gần. Trong bất kỳ đám đông nào, anh thường giữ im lặng, nếu cần thổ lộ điều gì, sẽ là người nhỏ nhẹ sau cùng. Có lẽ cũng như thơ vậy, thơ anh như những tự sự, không khoa trương, không khoe mẽ, không ồn ào... Ở tầng sâu của chữ là những suy tư, những dằn vặt, những ám ảnh nhiều khi khác thường. Dường như, Hoa Nip đang hướng tới việc làm chủ bút pháp hiện thực thế tục trong thơ và văn anh.
Rất khó có thể viết được gì nhiều khi Hoa Nip vừa đột ngột chia tay những người thân, bạn hữu và người đọc yêu mến anh. Ngày mai, chúng tôi sẽ cùng nhau đến tiễn anh về trời khác. Có thể, sẽ hiểu được anh hơn khi cùng nhau đọc lại một số bài thơ trong gia tài Thơ Hoa Nip.
Cầu cho người bạn trẻ tuổi, nhà thơ mà tôi mến yêu linh hồn siêu thoát!

(Hoàng Quý)

Đi cạn chân trời

đi cạn chân trời
gặp nhau ở chỗ đường mòn
trước mặt là hoàng hôn
bên bờ là cỏ lạ
sau lưng là cát bụi
mịt mùng


Ảnh sưu tầm


con đường đã mòn vì người ta đi bao lâu
tìm kiếm cho xa dưới chân đâu cũng là cát
một chữ tình cho cả đời phiêu bạt
hạnh phúc mỉm cười dưới vách hoàng hôn


tìm ở đâu điều mới, vẹn, trinh, nguyên
một trận gió đã phai mòn sự thật
dưới gầm trời có một điều thật nhất
người yêu người như sâu bọ yêu nhau


Một góc Hàn Thuyên


Ảnh sưu tầm

Sáng nay dậy sớm
Nghe đâu phố xá tấp nập
Lòng ta cấp tập giấu nhẹm vết thương

Đêm qua có người ra đi...
Sau khi hất đổ ly nắng vào bao năm chung hứng
Vạt nắng loang ra
Phai một góc tâm hồn...

Con đường sẽ rất buồn
Khi hàng cây bị thay như thay áo

Phố xá bao năm vẫn nằm đó
Lúc tỉnh, lúc mê

Giáo đường bao năm vẫn đứng đó
Khi vui, khi buồn

Kỷ niệm bao năm vẫn còn đó
Khi tỏ, khi mờ

Còn chúng ta ai về nhà nấy
Hệt như bọn trẻ con chơi đồ hàng


Những nguy cơ của chúng ta

Dù bạn đang là thường dân hay tổng thống
Bạn đều có khả năng bị sâu răng, ngay cả khi bạn làm sạch chúng mỗi ngày
Bởi vì đâu đó tiềm ẩn những nguy cơ


Ảnh sưu tầm

Dù bạn là thường dân hay quan chức
Bạn đều có thể mắc bệnh ung thư quái ác, trong lúc y học chưa hiểu được cặn kẽ cơ chế gây bệnh
Ai có thể khảng định trong cơ thể khỏe mạnh của mình không tiềm ẩn những nguy cơ

Dù bạn là thường dân hay chính khách
Bạn vẫn có khả năng bỏ vợ bỏ chồng để chạy theo ai khác
Bởi trái tim luôn tiềm ẩn nguy cơ mất kiểm soát

Rốt cục, dù bạn đang là người tử tế hay kẻ xấu
Bạn vẫn luôn có khả năng trở nên giống như người kia
Vì con người vẫn luôn tiềm ẩn những nguy cơ trở thành ai khác


Bức tranh vẽ cơn mưa


Ảnh sưu tầm


1. Đường cọ thứ nhất
Tôi vẽ mùi của cơn mưa

Chiếc mũi tôi hốt nhiên nhạy như mũi của người đi biển
Có khả năng ngửi được mùi của cơn mưa đang tới từ xa
Vì thế trong những đêm trung tuần tháng Mười chật chội
Tôi vẫn hoan hỷ với ý nghĩ về một cơn mưa tươi mới

2. Đường cọ thứ hai
Tôi vẽ một cơn gió nhẹ

Làn da tôi đột nhiên mẫn cảm như làn da rám nắng của người đi biển
Chỉ một làn gió nhẹ cũng đủ dự báo một cơn mưa đang tới từ ngoài khơi

3. Đường cọ thứ ba
Tôi vẽ tiếng kêu eng éc

Lổ tai tôi bỗng nhiên thính như tai của người đi biển
Chỉ một tiếng kêu eng éc của loài chim biển cũng đủ dự báo ngoài khơi đang bão ầm ầm

4. Đường cọ cuối cùng
Hai tay tôi luống cuống

Chỉ hai mắt tôi an nhiên như mắt của người trần tục
Không sao thấy một sự đổi thay nào trong bố cục
Không có cơn mưa nào đang tới trong bức tranh vẽ cơn mưa


Mặt nạ


Ảnh sưu tầm


Khi họ mang cặp kính đen che hai con mắt
chả ai biết họ là điệp viên hay vệ sĩ

Khi họ khoác lên mình bộ veston phẳng lì
chẳng ai biết họ là doanh nhân hay chính khách

Khi họ ngồi trong một chiếc cadillac
chẳng ai biết họ là mafia hay doanh nhân

Khi họ mang một bộ dạng bất cần
Chẳng ai biết họ là nhà thơ hay gã hành khất

Khi họ bước trên đường bằng tấm khiên cưng xấc
chẳng ai biết họ là trí thức hay ma cô

...
Cặp kính râm, bộ veston, chiếc cadillac, bộ dạng bất cần, tấm khien cưng xấc... là những chiếc mặt nạ
họ vẫn đeo hàng ngày
có người còn đeo chúng cả đời mà không mỏi mệt

Họ khoái trá khi lừa được người khác
và tự sướng khi che giấu được bản thân mình

Còn bạn thì sao?
Bạn đang đeo chiếc mặt nạ gì?


Nguồn: Báo Văn nghệ Trẻ số 31 - 2013
             Vanvn.net

Không có nhận xét nào :