Thứ Ba, 8 tháng 9, 2015

Mưa đêm

Hoàng Quý        

     
  
       Những hạt mưa ru rím
       Gõ rạc rời trên tán lá đen
        Anh bước vào thành phố
        Như gã lạc loài quên tuổi quên tên

        Lặng thinh anh lề phố một mình
        Đèn đường cháy lom lom hắt vũng màu ướt át
        Những vạt người trôi... và trôi... trôi câm trước mặt
        Những chiếc xe bưng bít
        Đỉnh thánh đường chờm một vệt úa hoen
       
    
        Cái thành phố anh mơ xa xăm
        Trong căn hầm nhột nhạt
        Trong ngày tối luồn rừng xuôi thác
        Trong cơn đói bủng vàng
        Sau loạt bom và những lần sống sót

        Anh sợ đêm trôi tuột
        Sợ tiếng chuông vòi või trong khuya
        Sợ mặt giáp
        Những dưng dửng người
        Sợ bàn tay rung tít
        Nhờn nhợn, lạnh toát
        Sợ miệng cười hít hà
        Những sởi lởi chóng mặt
        Sợ màu mắt không đen không nâu
        Sợ những lời tro bấc
           
        Anh hốt hoảng nhớ quên còn mất
        Một ngày thu nghèn nghẹn hoa vàng
        Gió rụng phấn bay bay
        Tiếng gà ngân thao thiết
        Tóc hương nhu thơm buổi chậm chiều
        Mái chèo khua váng vất
        Cuối cồn bồi rưng rưng khói lên

        Mưa đêm
        Phố nhồn nhột mưa đêm
        Rơi ru dím dưới quầng đèn thũng nước
        Chôn chân anh ngâm mưa
        Nhìn trân trối những vạt câm trước mặt...



(Ảnh sưu tầm)

                                                                  2013
             
            

Không có nhận xét nào :