Chủ Nhật, 23 tháng 4, 2017

Cho em, và cho tôi...

Hoàng Quý
         
(Ảnh sưu tầm)
Cho tôi về thăm
Tháng ngày đã xa
Hoa thơm còn rung
Chân trần ấu thơ
Cho tôi tìm về
Ngày tháng thoi đưa
Con đường sỏi nhỏ
Nở tím hoa mua
Cho tôi cùng tôi
Những chiều ngút xanh
Trái tim trẻ trung
Mơ cùng lãng du
Cho tôi tìm lại
Ngày đã qua tôi
Tháng năm vụng dại
Bỏ tôi cuối trời…


Cho tôi tìm quên
Dẫu mờ dấu chân
Những năm lửa bom
Khu vườn úa xanh
Xin cho được về
Cùng những chiêm bao
Khúc ca tật nguyền
Đừng dứt day tôi
Cho tôi tìm em
Những ngày tím xưa
Trái tim trẻ trai
Đã từng đớn đau
Mơ lên một lần
Và những xa xăm
Tháng năm phiền muộn
Rồi sẽ nguôi ngoai…

Xin một lần
Miền thơ ngây tìm về
Xin một lần
Miền lau tôi vút xanh
Xin cho em
Xin cho tôi
Một lần trổ hoa
Trong hoang vu kiếp người!...


                           23/4/2017

Đọc tiếp

Thứ Tư, 8 tháng 2, 2017

Nhiều đêm tôi nghe thấy tiếng cồng

Hoàng Quý
(Ảnh sưu tầm)

Nhiều đêm tôi nghe thấy tiếng cồng
Vọng từ mường xa lắm
Nhiều đêm tôi nghe thấy tiếng cồng
Đậu xuống miền tôi ướt đẫm

Ngày ấy cầm tay
Say nghiêng ngả mùa mường hội mở
Ngày ấy em mơn mởn ngực măng
Và mắt chớp như sao buổi sớm

Ngày ấy thẹn thùng than lửa
Chuyện vòng vo toàn những đẩu đâu
Ngày ấy một đêm hoa bưởi nở
Mà ngập ngừng chưa nói với nhau

Ngày ấy rừng xanh thấu lá
Đàn nai tác mỗi ban mai
Ngày ấy lũ gà gô vẫn gáy
Trong triền lau bông phơi trắng mây

Ngày ấy một chiều suối tím
Tóc lơi e ấp ngực trần
Ngày ấy một lần đỏ mặt
Anh nhìn len lén màu trăng...

Nhiều đêm nghe nôn nả tiếng cồng
Đến từ mường xa lắm
Những nhịp ba nhịp năm xôn xao
Vọng vào đêm tôi ướt đẫm.
                                                     09/2/2017


Đọc tiếp

Chủ Nhật, 5 tháng 2, 2017

Những người đàn bà đan lưới

Hoàng Quý 

(Ảnh sưu tầm)

Họ vẫn ngồi ở đấy
Hơn ba mươi năm tôi đến nơi này họ vẫn ngồi ở đấy
Dưới bóng những cây dương
Trên nền cát khô và bỏng
Có đứa bé rúc đầu bú vú một người mẹ
Bầu vú nâu lấp lánh ánh sáng vảy cá
Trên môi người mẹ loe lóe đốm lửa của điếu thuốc rê
Thơm khen khét
Họ vẫn đôi khi khe khẽ hát
Một bài hát cũ kĩ và rất buồn
Tay thoăn thoắt luồn rồi thắt nút
Họ đan bình minh lên những mắt lưới
Đan hoàng hôn lên những mắt lưới
Những ô vuông hiện hình
Những ô vuông nút thắt bốn góc
Cuộc trường chinh của họ
Trong những ô vuông và những ô vuông


Họ vẫn ngồi ở đấy
Vẫn đôi khi khe khẽ hát
Một bài hát cũ kĩ và rất buồn
Trước đó là bà của họ
Xa nữa là cụ cố của họ
Những người đàn bà trước họ đã nằm im lìm đâu đó trên đồi cát
La liệt
Từ nấm mồ này đến nấm mồ kia
Hệt những ô vuông
Mặt trời vẫn đi qua bỏng rát mỗi ngày
Những hoàng hôn vẫn cuối từng chiều lặng lẽ tạm biệt họ
Để lại bóng tối

Họ chỉ ùa dậy tươi tỉnh và chạy ào ra bến
Khi những chiếc thuyền mang chồng và con họ từ khơi xa trở về
Với cá, tôm và đôi khi là bạch tuộc
Đôi khi là những con mực
Tươi nguây nguẩy và sáng nhấp nhánh như những mắt lưới
Nhưng cũng không rõ đã bao nhiêu lần
Họ đờ đẫn nhìn ra biển xa
Sau cơn bão
Khói thuốc rê bay lên khen khét
Nhớn nhác khi thấy bóng một con thuyền
Lào đảo
Hoặc đổ gục
Ngay bên bờ sóng

Họ vẫn ngồi ở đấy
Dưới bóng dương
Trên nền cát khô và bỏng
Đứa bé bú no đang moi cát đắp cơn mơ của cát
Những người đàn bà khe khẽ hát
Trước đó là những người bà
Xa nữa là những cụ cố
Hát bài hát cũ kĩ và rất buồn
Tay không ngừng luồn rồi thắt nút
Đan bình minh lên những mắt lưới
Đan hoàng hôn lên những mắt lưới
Thành những ô vuông
Nối dài những ô vuông
Như cuộc trường chinh của họ.

                                   
06/2/2017


Đọc tiếp

Thứ Sáu, 3 tháng 2, 2017

Nhớ mùa thu

Hoàng Quý
(Ảnh sưu tầm)

Sông Ngân đêm nay bất ngờ rừng rực
Đêm mùa đông sao lại nhớ mùa thu
Một con đường guộc gầy đỏ sỏi

lá rơi
khe khẽ
mơ hồ

Nhớ sớm ấy cúc thơm váng vất
Em vội vàng đi quên cúc nở vì em
Nhớ chiều ấy cây bàng tư lự
Rơi trên sân một chiếc kén vàng

Chúng ta đã đi qua rất nhiều mùa thu
Rất nhiều cả tin, rất nhiều hững hờ
Rất nhiều viển vông, rất nhiều mũ áo
Cây hồng mấy mươi lần treo trái
Mấy mươi lần chín lạc mùa trăng

Những chú dế rủ nhau đi trốn rét
Bỏ lại hộp diêm cọng cỏ khô buồn
Bầy đom đóm đong đưa trong vỏ trứng
Đã tắt từ đêm nọ xa xăm

Hay mùa thu đậu xuống hồn hoa cúc
Nên đêm lạnh ngồi bên cúc nhớ mùa thu
Hay là… cuối con đường đỏ sỏi
Sông Ngân rừng rực nhắc ai về…

                                   
            03/2/2017

Đọc tiếp

Thứ Năm, 2 tháng 2, 2017

Mắt nai

Hoàng Quý
(Ảnh sưu tầm)
Mắt nai tự nhiên buồn
Buồn không lý do không vì gì cả
Mắt nai bất chợt cười
Không duyên cớ không vì vui không vì thích thú
Thích buồn thì buồn thôi
Thích cười thì cười thôi
Không bất chợt buồn không phá lên cười
Thấy như thất lạc trong cuồng phong phố


Chân đi khuỳnh khuỳnh dáng như đàn ông
Áo cài hờ hững rít thuốc tóp má
Ánh nhìn mơ mơ xa xăm xa xôi
Đeo tai nghe tay nhấn phím

Một ngày đi qua một năm đi qua
Ngàn ngày đi qua mặc ai thở dài
Môi vẫn trầm tóc vẫn gió
Mắt nai tự nhiên buồn
Buồn không lý do không vì gì cả
Mắt nai bất chợt cười
Không duyên cớ không vì vui không vì thích thú
Trăng vẫn đêm và mây vẫn trôi
Mai vẫn vàng phơi giữa cuồng phong phố…


                                                     Ngày 6 tết Đinh Dậu, ra phố



Đọc tiếp