Thứ Tư, 21 tháng 10, 2015

Giã biệt mùa thu

Hoàng Quý
Ảnh sưu tầm
Đã tàn cây
Đã tái lạnh da người
Củi chất đầy hồn đốt hoài không nháng lửa
Giã biệt mùa thu
Một câu hát buồn
Trong điệu thức trầm luân tiếng gió


Từ tạ sắc may hồng
Thôi, xin lá một lần thêm
Một lần chở che cho đất đai khốn khó
Trả vía đất cây đâu tiếc lá
Mang nặng vía người ta trả cho ai?

Thơ mộng du về phía rộng dài
Phía rộng dài bời bời lá đổ
Thơ chiêm bao về đậu cõi người
Em Tấm hả hê làm mắm con dì ghẻ

Lỗi của ta là rất nhiều yêu
Lỗi của ta là quá nhiều say đắm
Quá nhiều cả tin
Quá nhiều hy vọng
Trước trùng vây phờ phỉnh hư danh

Cố tin rằng quả thị giấu nàng tiên
Cố tin lồng son chim vàng anh đến ở
Em cô đơn
Em chiếu chăn buồn
Quên quá nửa vòng xoay vì ta em héo úa
Như cây
        Em vời vợi buồn thu
Như đất trơ
        Ta ủ lá em cho không đớn đau không tiếc xót...

Lấy cả trời xanh gương lược cho mình
Em - Cội rễ của Thu Vàng thì ta quên hết!...

Cuối thu, 2002