Thứ Ba, 13 tháng 10, 2015

Ảo ảnh

Hoàng Quý


Ảnh sưu tầm

Ta ra đi, đồng bãi của ta, sông nhỏ của ta, con tu hú đắn đo mùa vải quả. Cây gạo nhọc nhằn đợi phút đông qua. Những chiếc thuyền mỏng manh không ai tiễn đưa. Những cánh buồm day trở. Sóng nước phù vân. Dòng mở đóng lở bồi tan tụ


Ta gặp biển những mùa xanh xao những mùa dằn dữ. Biển mang nỗi thống khổ của riêng mình những phiền muộn của riêng mình, chỉ riêng biển biết. Chiều tới biển không gặp được cánh buồm mơ đỏ ta chợt nhận ra rằng biển cũng rất cô đơn

Trở về từ biền biệt đi không một dòng tin. Con tu hú kêu mùa vải cũ. Ta gặp lại đồng bãi của ta sông nhỏ của ta sao dửng dưng không mừng rỡ. Cây gạo đầy gai chặt đã lâu rồi còn để gốc xù xì trong cỏ lạnh. Ta co ro trong khói đốt đồng. Nhưng, khói rạ rơm thật thơm mà không ăn được, không ai cầm nắm được. Những cánh buồm gió mở nơi đâu? Ta soi thử vào sông không cánh buồm. Chỉ gặp hoàng hôn nhuộm vào ta, vào sông một chiều như lửa!... 


1995