Thứ Ba, 29 tháng 3, 2016

Xin tạ lỗi người

Hoàng Quý


Ảnh sưu tầm

Tôi muốn thét to lên và muốn khóc
Rằng tôi xin được cúi lạy người
Rằng
Năm tháng phong rêu rợn ngợp
Tôi đã về thăm lại người đây

Xin tạ người xanh ngắt lòng tay
Xin tạ em!
Mặt mày tro bụi
Tạ từ âu lo
Tạ từ trông đợi
Những phập phồng chưa bén vào cây...

Tôi!
Người con của đất hao gầy
Người vạn thủa của chừng tôi một thủa
Con hạc trắng bay mỏi lời thơ cũ
Vẫn từng đêm kêu lạc cả vòm trời

Người sinh tôi vào cõi - con - người
Cõi - con - người xanh vàng trắng đỏ
Tôi len chân hích cánh chợ đời
Chợ muôn mặt
Tôi lạc loài trong chợ

Tôi gom nhặt những hạt vàng sót lại
Hoang đường gieo lên cánh đồng buồn
Cây không mọc
Tôi đợi chờ hoang hủy
Cánh đồng buồn nứt nẻ cơn mơ

Năm tháng dần qua
Năm tháng rồi đi
Một lạy tạ người
Người ơi, xin hãy nhận!
Con hạc trắng từng đêm vỗ cánh
Cứ từng đêm kêu bạc cả đường trời...

Không có nhận xét nào :