Chủ Nhật, 7 tháng 2, 2016

Ta bước ra đường xem mặt mùa xuân

Hoàng Quý


Ảnh sưu tầm

Ai chả biết mùa xuân cây sẽ xanh như ngọc
Khúc luân vũ ngàn năm không có gì mới
Và đất
Vạn năm thì vẫn đất!
Không có gì mới...

Em nói mùa xuân như mắt người tình
Mắt người tình đắm đuối như sương
Mắt người tình vui, buồn, hờn, giận
Chẳng giống người thường!

Sáng nay ta bước ra đường
Người hàng xóm cũng bước ra đường
Chào nhau
Và, cười nụ
Hớn hở
Và trang trọng
Những mắt trẻ lung linh huyễn mộng
Và má môi mơ mướt hoa đào
Đấy là mùa xuân ư
Hở bé?

Sáng nay ta cười nói nhiều hơn
Người hàng xóm cũng cười nói nhiều hơn
Mồm và mắt cứ tranh nhau cười nói
Nói và cười túc trực làm duyên

Sáng mồng một lên chùa hái lộc
Nhìn lên bàn Phật
Các vị Phật vẫn tươi như mọi ngày
Lộc của Phật khấn bao nhiêu cũng được
Thiên hạ lạy bao nhiêu cũng được
Ở ngoài lẽ vô thường thiên hạ lại xanh rêu...

Thế có bao giờ em yêu ta nhiều hơn vào mùa xuân không nhỉ
Để nụ tầm xuân nở biếc ở trên cành
Ai chả biết mùa xuân cây sẽ xanh như ngọc
Ta bước ra đường xem mặt mùa xuân!


Không có nhận xét nào :