Hoàng Quý
Những
câu thơ cay đắng nhất
Mang
rất nhiều rủi ro
Bao
đồng đội tôi đã nằm trong mồ
Đêm
đêm hiện hồn về gõ cửa
Đạn
găm đầy hình hài
Nỗi
đau không nói được
Bông
cúc ta từng hái ở mùa thu
Khô
xác gần 30 năm trong ba lô cóc cũ
Ta cầm
lại trên tay như cầm lửa chiến tranh
Chả
vàng được cho ai - Hoa cúc!
Những
khuôn mặt vây quanh nói cười huyên thuyên
Bia
rượu đầy mồm
Bia
rượu đầy mặt
Bia
rượu tràn trên đất
Đất
trổ đầy rong rêu
Chả
vàng được nữa đâu - Hoa cúc!
Buổi
sáng ra vườn nghe mưa ký ức
Mưa
ký ức rơi như bài hát buồn
Mưa
ký ức rơi vào bông cúc cũ
Mỗi
cánh hoa như một oan hồn.
2002
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét