Tôi không muốn ép tôi phải làm vui lòng họ
Tiệc rượu vắng tôi chưa hẳn bữa tiệc buồn
Thôi, đừng có phỉnh phờ xưng tụng nữa
Với mía đường tôi đỏ mặt thì hơn
Hoàng Quý Ngày trở về sau chiến tranh Ngọc Kỳ chụp |
Những lời thề chả lẽ nói nhơn nhơn
Tai no chán những hình dung cửa miệng
Tôi không thề nhưng đỏ mặt thì hơn
Kẻ ganh ghét rủa rằng tôi đáng ghét
Người yêu tôi chăm chú lúc tôi buồn
Với sự ghét tôi thường yên giấc
Trước niềm yêu chong mắt ở trong hồn
Cái mặt tôi chả cần ai chán nó
Cũng chả cần bôi trát nó nhiều thêm
Tôi gieo hạt gặp mùa thất bát
Cánh đồng tôi đầy đắng cỏ ưu phiền
Có người nhắn rằng tôi sống vụng
Phải biết chắn che rào đón ở trên đời
Tôi không định ép tôi phải làm vui lòng họ
Tôi thế nào như thế thì hơn!...
2001
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét