Hoàng Quý
Ảnh sưu tầm |
Em về phương ấy
Bỏ rêu phương tôi
Trời như mắt biếc
Em đã xa xôi
Câu ru thật thà lặng xanh hư vô
Câu ru thật mềm người riêng mang đi...
Tôi theo ngược miền gió cả
Ru tôi từng ngày thấm mệt
Chợ đã chiều
Gương đã bụi
Còn tôi?...
Ru xanh êm xanh ruộng đồng
Ru em câu thơ dịu dàng
Rồi xa!
Bao ru ta mang thật buồn
Đi qua bao nhiêu tủi hờn
Người ơi!
Ru người...
Ru tôi...
2007
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét