Hoàng Quý
Tôi không muốn ép tôi phải làm vui lòng họ
Tiệc rượu vắng tôi chưa hẳn bữa tiệc buồn
Thôi, đừng có phỉnh phờ xưng tụng nữa
Với mía đường tôi đỏ mặt thì hơn
... Ai có thể vạch một ranh giới rõ ràng giữa trí tưởng tượng và tư duy? Nó không có đâu, cái ranh giới ấy (KONXTANTIN PAUXTOPXKI)
Thứ Năm, 31 tháng 12, 2015
Thứ Sáu, 25 tháng 12, 2015
Ru lên thật thà
Hoàng Quý
Ảnh sưu tầm |
Em về phương ấy
Bỏ rêu phương tôi
Trời như mắt biếc
Em đã xa xôi
Câu ru thật thà lặng xanh hư vô
Câu ru thật mềm người riêng mang đi...
Thứ Năm, 24 tháng 12, 2015
Huế cũ và tôi
Hoàng Quý
Nhìn lên điện cũ rêu phong mốc
Quan đá nghìn thu chửa cất đầu
Rồng thiêng rồi cũng co ro nhỉ
Lầu vàng, gác ngọc thế! Ôi chao...
Đọc tiếp
Ảnh sưu tầm |
Quan đá nghìn thu chửa cất đầu
Rồng thiêng rồi cũng co ro nhỉ
Lầu vàng, gác ngọc thế! Ôi chao...
Thứ Ba, 22 tháng 12, 2015
ĐỌC LẠI 3 BÀI THƠ CỦA NGUYỄN DUY
Nghe tắc kè kêu trong thành phố
Ảnh sưu tầm |
Tắc kè...
tắc kè...
tôi giật mình
nghe
trên cành me góc đường Công Lý cũ
cái âm thanh của rừng lạc về thành phố
con tắc kè
sao mày ở đây?
Sáng ra nhìn soi mói mỗi cành cây
chả thấy con tắc kè đâu cả
khi chùm đèn thuỷ ngân xanh lên trong vòm lá
tắc kè kêu như tiếng vọng về
Thứ Hai, 21 tháng 12, 2015
Bài thơ không đặt tên
Hoàng Quý
Tặng bạn bè tôi
Tôi lên thăm bởi mộng non ngàn
Chớm Chạp đào còn giấu nụ
Mắt chạm Âu Lâu, hồn khói vương
Sông lặng lẽ trôi. Câu thề vọng tưởng...
Đọc tiếp
Tặng bạn bè tôi
Ảnh sưu tầm |
Chớm Chạp đào còn giấu nụ
Mắt chạm Âu Lâu, hồn khói vương
Sông lặng lẽ trôi. Câu thề vọng tưởng...
Thứ Bảy, 19 tháng 12, 2015
Lên Xuân Sơn
Hoàng Quý
Gửi Chủ tịch Bàn Văn Chiến
Dứt mưa tôi sẽ lên Xuân Sơn
Tôi không lên thì anh sẽ buồn
Người Dao yêu quý người y hẹn
Nói dối ngoài hiên giắt lá lên
Đọc tiếp
Gửi Chủ tịch Bàn Văn Chiến
Thiếu nữ người Dao - Thanh Sơn - Phú Thọ. Ảnh sưu tầm |
Tôi không lên thì anh sẽ buồn
Người Dao yêu quý người y hẹn
Nói dối ngoài hiên giắt lá lên
Thứ Năm, 17 tháng 12, 2015
TRỊNH SƠN - CHÂN DUNG NGƯỜI NGHỆ SĨ TRẺ TUỔI
PHAN TUẤN ANH
"Thơm tay em vẽ con đường
Bước nghiêng bước ngả bình thường mà điên..."
[Cho hai lần về]
Bước nghiêng bước ngả bình thường mà điên..."
[Cho hai lần về]
1 Trịnh Sơn - Thơ như là hành vi sống trải
Trong khoảng năm năm qua, Trịnh Sơn là một giọng thơ mới mẻ nhưng dõng dạc bừng cháy trên thi đàn như một loài phượng hoàng lửa dữ dội. Tập thơ đầu tay của anh với tựa đề ngắn gọn Thơ [Nxb Hội nhà văn, 2010 – mọi trích dẫn thơ nếu không chú thích gì thêm thì đều từ nguồn này, mọi nhấn mạnh được in đậm đều là của tôi] ra đời ngay lập tức đã gây nhiều sự chú ý trên văn đàn “như một niềm kinh dị”. Đọc thơ anh, có cảm giác như đang va chạm với trữ lượng cảm xúc bức xạ của mặt trời, cứ cháy thảng thốt, mãnh liệt. Thực hành sáng tạo thơ của Trịnh Sơn khác với một số nhà thơ khác, nhất là những nhà thơ trẻ, anh không ngại va chạm, gây hấn với mọi thiết chế, mọi điều anh nghĩ là phi lý, bất công nhằm thực hành thái độ trí thức, thái độ thi nhân của mình. Thơ Trịnh Sơn ngay từ đầu, đã gai góc, đa diện chứ không đơn thuần là thứ thơ trữ tình cất ngăn bàn dùng để tán tỉnh, khóc tình, hay giản đơn là làm nhật kí cảm xúc tuổi xanh. Có thể thấy, Trịnh Sơn dùng thơ ca như một tuyên ngôn sống, chính xác hơn, anh sống trải trọn vẹn trong thơ. Đọc thơ Trịnh Sơn, điều đầu tiên mà bạn đọc (nhất là những bạn đọc chuyên nghiệp) có thể hình dung ra đó là khuôn mặt cảm xúc, chân dung tâm hồn của người thơ, và hơn thế, đó còn là quan niệm về thơ ca nói riêng và nghệ thuật nói chung của tác giả. Trịnh Sơn như vậy không dùng thơ ca như một phương tiện trữ tình, mà lấy bản thể nghệ thuật thơ ca làm đối tượng khảo sát. Sự ý thức sâu sắc, tự giác về sứ mệnh và đặc tính thơ ca của Trịnh Sơn làm cho việc giải mã anh phức tạp hơn hẳn những nhà thơ “toàn tính”, bởi ta phải vừa đối diện với thi nhân Trịnh Sơn, lại vừa phải va chạm với nhà lí thuyết thơ Trịnh Sơn.
Thứ Tư, 16 tháng 12, 2015
Chiều mưa phố
Hoàng Quý
Đọc tiếp
Tặng Phạm Thanh Khương
Ảnh sưu tầm |
Mưa bay qua…bay qua...
Phố xanh đường đã lên đèn
Em đi ngang qua tôi
Mưa in đầy lên má
Thứ Ba, 15 tháng 12, 2015
THƠ VĂN CAO
Anh có nghe thấy không
(Gửi một nhà thơ xưa đã nổi tiếng)
Ảnh sưu tầm |
Cửa đóng lại từ chín giờ
Không một cuốn sách chờ đợi
Dù những ngôi sao đang nở trên trời
Dù đêm mùa xuân bắt đầu trở lại
Thứ Hai, 14 tháng 12, 2015
Ở bên này của gió
Hoàng Quý
Đọc tiếp
Ảnh sưu tầm |
Ở bên này của gió
Đời không héo hơn cũng không xanh hơn
Những suy nghĩ đêm đêm hành hạ anh bượt bợt và cũ kĩ
Chồng chất như hàng “xon” (1)
Chồng chất như hàng “xon” (1)
Thứ Năm, 10 tháng 12, 2015
TUỔI TRẺ
Trịnh Sơn
Em đừng xa xót khi đọc thơ anh
Đọc tiếp
Ảnh sưu tầm |
Em đừng xa xót khi đọc thơ anh
Những câu thơ quá gầy
Xanh xao chiếc giường tầng ký túc xá lỏng bỏng gói mỳ tôm lót dạ
Chiếc giường quên kẽo cọt
Bập bùng mạch đập lãi giun mỗi năm sổ một lần
Nhưng mỗi ngày,
Chúng ta phải ăn ít nhất hai lần
Những câu thơ quá gầy
Như cuộc đời anh vậy
Thứ Ba, 8 tháng 12, 2015
Chủ Nhật, 6 tháng 12, 2015
Đối thoại trắng
Hoàng Quý
(Trích)
Ảnh sưu tầm |
1.
Con ngựa xanh lao lên vòm trời
Mang theo anh không yên cương
Gọi anh từ hằng hà tinh tú lấp lánh
Giằng thoát mọi lực hút
Hiến tặng vô vàn gió
Mềm mượt nhẹ nhõm gió
Đanh như gió, tất bật như gió
Anh muốn bỏ quên mọi buộc ràng để nói lời chào biệt
Cả những cuộc tình hồng hào của Tiên Dung, của Tấm, của Tô Thị trong không gian giấc người
Rất có thể đều không níu giữ được!
Cả cây tre trăm đốt ngàn năm đeo dính những mụn mơ cổ tích
Cũng không níu giữ được!
Anh sẽ đáp lời Tự Do
Trong những cuộc đối thoại
Cuộc đối thoại mong manh
Cuộc đối thoại với đóa hoa dường như khô xác
Từng nở tưng bừng anh
Thứ Năm, 3 tháng 12, 2015
Đêm tháng 12
Hoàng Quý
Những ngọn nến đã tắt từ lâu
Đọc tiếp
Ảnh sưu tầm |
Những ngọn nến đã tắt từ lâu
Mây trời, Thánh đường chìm vào bóng tối
Sao Anh đứng trối trân mãi đây
Cuộc chia tay buồn không giấu nổi
Ngang qua cánh đồng
Hoàng Quý
Đi suốt mùa bon chen gặp cánh đồng mình đồng sau gặt nước về như nước mắt
Còn nặng lòng ư cây trái của ta
Hoa vông đỏ một trời lửa đuốc
Em gói chờ mong trong hạt vàng thu
Ta gọi cánh đồng
Đồng vang tiếng ếch!...
Đọc tiếp
Ảnh sưu tầm |
Còn nặng lòng ư cây trái của ta
Hoa vông đỏ một trời lửa đuốc
Em gói chờ mong trong hạt vàng thu
Ta gọi cánh đồng
Đồng vang tiếng ếch!...
Đăng ký:
Bài đăng
(
Atom
)